Ngọn nến cháy mãi cũng tắt…..

Lá cây xanh mấy cũng tàn….
Cháu vẫn chưa kịp nói với bà là cháu rất thương bà, bà ơi! Nhưng cho dù có bao nhiêu năm trôi qua đi nữa thì lòng cháu vẫn luôn chỉ có bà và mãi vẫn yêu bà……
BÀ ƠI!
Cháu thèm được gọi 2 tiếng ấy nhưng sao khó quá….
Cuộc sống vẫn cứ thế trôi qua,đồng hồ vẫn cứ thế mà chạy, con người vẫn cứ thế hối hả, tất bật với những dự định của riêng mình, còn cháu thì sao???
Cháu đã chuẩn bị rất nhiều cho lần về thăm nội trong dịp tết, cháu cũng đoán được khi về tới nhà cháu sẽ được sà vào vòng tay ấm áp của nội, được nghe nội nói “bà yêu cháu”
VẬY MÀ…
Giờ bà bảo cháu phải gọi ai đây, phải vui cùng ai đây…
Bà ác lắm…

Bà vẫn biết mọi người rất quý bà, bà vẫn biết ai cũng lo lắng cho bà,… bà biết tất cả nhưng sao bà không chịu tỉnh dậy để chơi với cháu…. Bà nằm đó, bà cười đó nhưng sao lòng cháu lại thấy đau nhói…
Có lẽ vì cháu quá ích kỉ, có lẽ vì cháu quá vô tâm, cũng có lẽ vì cháu không đủ can đảm chia tay với bà… Phải! cháu không muốn thế… Nếu có 1 lọ thuốc trường sinh bất tử chắc chắn rằng cháu sẽ không uống, chắc chắn rằng cháu sẽ không nhường nó cho ai vì cháu biết nếu ta sống trên đời này mà phải chứng kiến người thân của mình lần lượt ra đi thì thà rằng mình không uống chúng…
Cháu biết cháu không thể thương bà bằng bố cháu, cháu biết cháu cũng không thể ở cạnh bà mỗi khi trở trời… nhưng bà ơi… ngay lúc này đây… cháu muốn nói ngàn lời xin lỗi đến bà, nếu vẫn không đủ cháu có thể nói thêm 1000 lời nữa… không phải vì cháu muốn bà tha thứ mà cháu hi vọng bà biết rằng cháu thật lòng yêu bà… cháu chỉ muốn bà là của riêng cháu thôi…
10 năm nữa, 20 năm nữa hay có 100 năm nữa bà vẫn sống trong lòng cháu…
Cháu đã cố giữ mình không khóc, cháu đã bắt mình phải cười không phải vì cháu không thương bà, càng không phải vì cháu ghét bà… cháu biết những giọt nước mắt lúc này sẽ khiến cho mọi người đau lòng, cả cháu cũng vậy…
Nhưng dù có cố gắng đến mấy cháu vẫn không sao làm được! Mọi người vẫn thường bảo cháu là 1 người mạnh mẽ, rằng cháu luôn đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã… Nhưng nội ơi! Giờ thì ngay cả cố giữ cho mình không khóc cháu cũng không làm được…
Phải… Cháu không được cùng mọi người về quê để tiễn bà.. không được nghe những lời dặn dò trước lúc mất,… nhưng cháu biết ở 1 nơi xa xăm nào đó chắc chắn rằng bà cũng sẽ thấy những giọt nước mắt mọi người đã rơi, sự tiếc nuối vô hạn của họ hàng và cả nỗi hối hận của cháu nữa…
Bà đã về nơi an nghỉ cuối cùng của đời mình… sau bao nhiêu năm tháng bà cần mẫn chăm lo cho con cháu…
Nhưng bà ơi… cháu phải làm sao để có thể bước tiếp trên con đường của mình, có thể sống 1 cuộc sống an bình khi bên cạnh cháu không còn bà nữa…
Bà biết không? Từ trước tới giờ cháu luôn nghĩ bố cháu là 1 người kiên nghị, 1 người bố mạnh mẽ trong lòng cháu… nhưng bố cũng đã khóc…rất nhiều... rất nhiều… cháu chưa từng thấy bố mình như vậy…
Trong ngày đưa tiễn bà… họ hàng nội ngoại đều về đủ cả duy chỉ thiếu cháu… Cháu biết như vậy là quá ích kỉ, cháu chỉ lo cho kì thi sắp tới của riêng mình… còn bà thì sao???
Bà đã ra đi… vĩnh viễn… Cháu cứ ngỡ như là 1 giấc mơ… 1 giấc mơ thật khủng khiếp… Ước gì bà sẽ đến… lay cháu dậy… Cháu không thể đối diện với sự thật này… Bà ơi!!!
Cháu vẫn thường nghêu ngao hát rằng: “bà ơi bà cháu yêu bà lắm..”, cháu vẫn thường nghe đi nghe lại nhiều lần bài “bà tôi”, mỗi lần như thế… trái tim cháu dường như thắt lại… cháu vẫn đau… cháu vẫn nhói… cháu vẫn không sao quen được… Bất chợt bắt gặp 2 bà cháu nào đấy đi trên đường, đứa cháu cứ vòi vĩnh bà này nọ… nó thật hạnh phúc... Những lúc như thế chau lại nhớ đến bà… cháu ước gì bà ở bên cạnh cháu…
Đêm nay, trời lại nhiều sao như mọi ngày… Cháu vẫn thường ngắm bầu trời về đêm tìm ngôi sao của bà… Kìa, nó vẫn đang tỏa sáng và cháu biết bà đang nhìn cháu… Bà ơi… bà có khỏe không???
Cháu yêu của bà…
ĐẶNG THỊ KIM LUYẾN.
Bài viết được đăng bởi
Unknown
- Cám ơn tất cả các bạn đã động viên và góp ý để tôi ngày càng hoàn thiện và phát triển trang blog allthelife2010.blogspot.com.
Các lượt truy cập cũng như các góp ý của các bạn trong thời gian qua là nguồn động viên rất lớn đối với allthelife2010.blogspot.com, những khoảng khắc thời gian mà bạn dành cho allthelife2010.blogspot.com luôn luôn được chào đón và được đánh giá cao.
Nếu có thắc mắc hoặc yêu cầu gì bạn hãy liên lạc với chúng tôi bằng những comment hoặc qua địa chỉ mail: allthelife2010@gmail.com
Sẽ cố gắng để được phục vụ các bạn ngày càng tốt hơn.
Follow him on Twitter - Liên hệ với tác giả
Đã có:
0
nhận xét
Đăng nhận xét
♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọnComment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Thông qua Nhận xét hãy để cho mọi người biết Bạn là ai.