Đang tải dữ liệu...
  • LIÊN HỆ
  • Nhập Email của bạn tại đây để nhận bài viết mới:

    Delivered by FeedBurner

    ALL THE LIFE


    FAMILY = Father And Mother, I Love You

    Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

    BƯỚC CHÂN

    Trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường đó thôi... 






    Nhấc chân, đưa chân, chạm chân…. 
    Nhấc chân, đưa chân, chạm chân….







    Những bước chân nối tiếp những bước chân, những hơi thở nối tiếp những hơi thở. Ánh mắt tĩnh lặng, nhìn mà không thấy, thấy mà vẫn tách biệt với cái mình nhìn thấy. Những âm thanh của cuộc sống như một dải sóng đánh qua, đánh lại rồi chợt vỡ oà bên tai...








    Nhấc chân, đưa chân, chạm chân…. 
    Chậm chạp, hít vào, thở ra…. từ từ, nhấc chân, đưa chân, chạm chân…. 
    Chậm chạp, chậm chạp….





    Thấy cái thô ráp của những bước chân, từng khối cơ cử động. Trong màn đêm vô cùng tĩnh lặng, mình và thân hoà làm một, khác lắm, khác với lúc này, vừa nghe mấy bài nhạc Hoa vừa gõ máy lạch cạch... .






    Đi, rồi mới biết muốn đi chậm cần có sức khoẻ tốt, chứ đi nhanh khó gì. Đi, rồi tự dưng thấy, mỗi bước chân thật giốngnhững cung bậc trong đời một con người. Nhấc lên, duy trì, hạ xuống, chấm dứt. Thành, trụ, hoại, diệt - Ứng với - Sinh, lão, bệnh, tử. Bước này đang trong lúc chấm dứt thì bước kia cũng dần hình thành. Bước này và bước kia tưởnglà không nghỉ, nhưng là hai bước khác hẳn nhau. Đời này đời kia tưởng là liên tiếp, nhưng phân tích kĩ, có cái diệt, có cái sinh.... .






    Những bước chân, dù là tâm trí có quan tâm đến mức nào, cũng không thể quyết định hoàn toàn được. Có bước vững chãi, có bước nghiêng ngả….






    Đi rồi cũng thấy mệt chứ, đi miết rồi cũng thấy mỏi chứ… . nhưng không thể ngừng lại bằng cách ngừng chỉ một chân,vì lúc đó, thân người nghiêng ngả, nhất thiết đòi hỏi phải chuyển bước. Lúc này, dừng lại dường như chỉ để thở nhẹnhư đang đứng trên cái chiếu nghỉ ở bậc cầu thang mà thôi !







    Người ta chỉ dừng lại cả quá trình ấy nếu dừng lại, và trụ vững trên cả hai chân! Cái điều đơn giản đó, mấy ai làm được. Cuộc đời vô tận, dừng lại, dừng lại, nhưng dừng lại thế nào, đôi chân mệt mỏi đã không còn muốn để ý đến tín hiệu được gửi đến từ bộ não, đã quá mỏi mệt rồi ! Những bước chân không ngừng nghỉ.... . Vẫn di chuyển... . chầm chậm... . chầm chậm... .







    Trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường đó thôi...

    Bài viết được đăng bởi

    My Photo

    Unknown

    - Cám ơn tất cả các bạn đã động viên và góp ý để tôi ngày càng hoàn thiện và phát triển trang blog allthelife2010.blogspot.com. Các lượt truy cập cũng như các góp ý của các bạn trong thời gian qua là nguồn động viên rất lớn đối với allthelife2010.blogspot.com, những khoảng khắc thời gian mà bạn dành cho allthelife2010.blogspot.com luôn luôn được chào đón và được đánh giá cao. Nếu có thắc mắc hoặc yêu cầu gì bạn hãy liên lạc với chúng tôi bằng những comment hoặc qua địa chỉ mail: allthelife2010@gmail.com Sẽ cố gắng để được phục vụ các bạn ngày càng tốt hơn.

    Follow him on Twitter - Liên hệ với tác giả

    Đã có:
    0
    nhận xét

    Đăng nhận xét


    ♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọnComment asTên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.

    ♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.

    ♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Thông qua Nhận xét hãy để cho mọi người biết Bạn là ai.

    Blog Information

    Widgets for Blogger