Có một ngày nào đó
Một ngày không nắng, không mưa, chỉ có gió và nhữg suy nghĩ
Ta chợt hỏi mình rằng:
" Cuộc sống là gì nhỉ"
Phải chăng nó cũng giống như hương vị của một tách cà phê và của thanh chocolate
Có đắng cay, có ngọt ngào và...có cả những dư vị khó tả...
Cũng có khi cảm thấy cuộc sống giống như những cơn mưa không bao giờ chấm dứt vậy...
Mưa...có lúc mạnh mẽ ồ ạt...
...có lúc lại nhẹ nhàng phớt qua...
...lúc mang lại cảm giác dễ sợ
...lúc mang lại những suy nghĩ vu vơ...
...con người nhìn mưa mà nảy sinh rất nhiều cảm giac...
...nhưng cái cảm giác căn bản của chúng ta khi nhìn những cơn mưa kia là cảm giác buồn bã...
và phải chăng...
cảm xúc căn bản của cuộc sống cũng mang một gam màu trầm như thế?
Lại có một lúc nào đó ta cảm thấy cuộc sống như là một cuộc buôn bán sòng phẳng vậy...
...Một cuộc mua bán không được tính bẳng tiền bạc...
...Mà là bằng tất cả những gì chúng ta có...
...Cũng như cách cho đi và nhận lại...
Bất cứ khi nào ta cho đi môt thứ gì đó...
...Tình cảm...
hay là...
...Tiền bạc...
Rồi chúng ta sẽ nhận lại được những thứ như thế
Nhưng cũng có ai đó đã nói rằng...
Cuộc buôn bán ấy không phải là chủ động...
Mà là bắt buộc mỗi con người phãi như thế...
..Cũng giống như nếu bạn gây ra môt việc gì đó...
Thì cái giá phải trả không bao giờ là số không...
Và ta tự hỏi có là mơ mộng không khi nói rằng...
Có một thứ tình yêu cho đi mà không cần nhận lại...
Có một thứ tình cảm gọi là bao dung và tha thứ...
Những thứ đó...
Có lẽ đều bị mờ đi trong những cuộc trao đổi....
...BẮT BUỘC...
...Của cuộc sống
Một ngày không nắng, không mưa, chỉ có gió và nhữg suy nghĩ
Ta chợt hỏi mình rằng:
" Cuộc sống là gì nhỉ"
Phải chăng nó cũng giống như hương vị của một tách cà phê và của thanh chocolate
Có đắng cay, có ngọt ngào và...có cả những dư vị khó tả...
Cũng có khi cảm thấy cuộc sống giống như những cơn mưa không bao giờ chấm dứt vậy...
Mưa...có lúc mạnh mẽ ồ ạt...
...có lúc lại nhẹ nhàng phớt qua...
...lúc mang lại cảm giác dễ sợ
...lúc mang lại những suy nghĩ vu vơ...
...con người nhìn mưa mà nảy sinh rất nhiều cảm giac...
...nhưng cái cảm giác căn bản của chúng ta khi nhìn những cơn mưa kia là cảm giác buồn bã...
và phải chăng...
cảm xúc căn bản của cuộc sống cũng mang một gam màu trầm như thế?
Lại có một lúc nào đó ta cảm thấy cuộc sống như là một cuộc buôn bán sòng phẳng vậy...
...Một cuộc mua bán không được tính bẳng tiền bạc...
...Mà là bằng tất cả những gì chúng ta có...
...Cũng như cách cho đi và nhận lại...
Bất cứ khi nào ta cho đi môt thứ gì đó...
...Tình cảm...
hay là...
...Tiền bạc...
Rồi chúng ta sẽ nhận lại được những thứ như thế
Nhưng cũng có ai đó đã nói rằng...
Cuộc buôn bán ấy không phải là chủ động...
Mà là bắt buộc mỗi con người phãi như thế...
..Cũng giống như nếu bạn gây ra môt việc gì đó...
Thì cái giá phải trả không bao giờ là số không...
Và ta tự hỏi có là mơ mộng không khi nói rằng...
Có một thứ tình yêu cho đi mà không cần nhận lại...
Có một thứ tình cảm gọi là bao dung và tha thứ...
Những thứ đó...
Có lẽ đều bị mờ đi trong những cuộc trao đổi....
...BẮT BUỘC...
...Của cuộc sống
Đã có:
0
nhận xét
Đăng nhận xét
♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọnComment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Thông qua Nhận xét hãy để cho mọi người biết Bạn là ai.