Ước gì 1 ngày thức dậy ta không còn tiếng thở dài...
Ước gì 1 buổi sáng trong lành nào đó, ta bước ra đường mà không còn chút suy nghĩ vẩn vơ...
Ước gì 1 ngày bình yên sẽ đến, không chút ồn ào, bình yên trong chính sự cô đơn mà chẳng mong 1 điều gì hết...
Ước gì có ngày, khi đêm đến không còn mộng mị, không
còn những cơn ác mộng đeo bám ta nữa, không còn những
đêm thức trắng..........
ước gì một ngày chuyển ra ngoài sống, 1 mình ta thôi,
không còn ai can dự vào cuộc sống của ta nữa, không còn
những tiếng léo nhéo, cằn nhằn, được bày bừa theo phong
cách của riêng ta, được ăn uống theo sở thích của ta mà
không lo khi cơn đau bao tử đến sẽ bị la rầy thay vì được
chăm sóc........
không còn ai can dự vào cuộc sống của ta nữa, không còn
những tiếng léo nhéo, cằn nhằn, được bày bừa theo phong
cách của riêng ta, được ăn uống theo sở thích của ta mà
không lo khi cơn đau bao tử đến sẽ bị la rầy thay vì được
chăm sóc........
ước gì cha mẹ chỉ có mình ta thôi, ta sẽ thoải mái hơn không
sợ người này giận hờn rùi người kia tổn thương, không còn
lo mỗi khi xích mích sẽ có người bỏ cơm, không sợ cha mẹ
bênh vực sẽ có 1 người khác để bụng.........
sợ người này giận hờn rùi người kia tổn thương, không còn
lo mỗi khi xích mích sẽ có người bỏ cơm, không sợ cha mẹ
bênh vực sẽ có 1 người khác để bụng.........
ước gì có 1 ngày ta biến mất khỏi trái tim anh, để anh được
vui, được quên anh, mỗi khi trời trở lạnh em không còn nhớ
ngày xưa bàn tay ấy sưởi ấm cho đôi tay em, mỗi khi đi qua
nơi hẹn ước em sẽ bước đi thật nhanh không còn quay đầu
nhìn lại, ngày đó em sẽ không còn nhớ cuộc sống của em,
quá khứ của em từng xuất hiện một người là anh.........
vui, được quên anh, mỗi khi trời trở lạnh em không còn nhớ
ngày xưa bàn tay ấy sưởi ấm cho đôi tay em, mỗi khi đi qua
nơi hẹn ước em sẽ bước đi thật nhanh không còn quay đầu
nhìn lại, ngày đó em sẽ không còn nhớ cuộc sống của em,
quá khứ của em từng xuất hiện một người là anh.........
ước gì có 1 ngày ta bước đi trên con đường quen thuộc
nhưng chỉ 1 mình ta, không nắm tay, không khoác vai,
không ai nhận ra ta, con đường dài mình ta với ta thôi nhé
vì giờ đây ta không còn cần ai nữa.........................
nhưng chỉ 1 mình ta, không nắm tay, không khoác vai,
không ai nhận ra ta, con đường dài mình ta với ta thôi nhé
vì giờ đây ta không còn cần ai nữa.........................
ước gì ta có 1 niềm vui nhỏ nhoi là ta được bình yên trong
sự cô đơn của chính ta thôi..............
sự cô đơn của chính ta thôi..............
ước gì....chỉ là ước thôi ta ơi...............
Đã có:
0
nhận xét
Đăng nhận xét
♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Nếu không có tài khoản Blogger-Google, LiveJournal, WordPress, TypePad, AIM, OpenID, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách chọnComment as là Tên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
♦ Bấm vào Xem trước [Preview] bên dưới khung nhận xét nếu muốn xem trước comment đã viết, trước khi post [đăng]. Tương tự, bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.
♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét để phản hồi, đánh giá, góp ý.... suy nghĩ của bạn. Thông qua Nhận xét hãy để cho mọi người biết Bạn là ai.